VOI VÀ CỌP THI TÀI
Một hôm cọp và voi gặp nhau. Cọp đói muốn ăn thịt voi nhưng sợ vì thấy voi to quá. Nó bảo voi:
– Bây giờ tao với mày thi chạy, ai chạy nhanh hơn thì được ăn thịt kẻ thua.
Voi đồng ý.
Được lời, cọp lao nhanh về phía trước. Voi to xác chạy chậm, voi thua cọp thắng. Đang chuẩn bị ăn thịt voi thì chim phượng hoàng đậu trên cây kêu lên:
– Đừng vội, đừng vội! Chúng mày hãy thi xem ai gầm to hơn. Ai thắng được ăn thịt.
Cọp và voi đồng ý.
Voi kêu trước, tiếng voi thì thế, nghe tiếng nó chim vẫn hót, hươu nai vẫn gặm cỏ. Cọp gầm sau, tiếng cọp vang khắp núi rừng, có một làng người Hrê gần đó, nghe tiếng cọp mọi người cầm giáo mác chạy tới đánh đuổi. Cọp bị đánh bị đâm, đau quá chạy vào rừng cỏ tranh.Người ta đốt rừng tranh, cọp bị cháy, vội nhảy xuống suối. Ngày nay mình cọp vẫn còn vết đỏ đen, cọp không bao giờ đến gần làng của người nữa.
Còn voi, vẫn là bạn của muôn loài.